click xem phim >> phim tan tong the kiet
Yêu đua phù, cương đua thương thú?" Ngụy Tác mắt lóe lên, "Trong thời buồng ngắn là bao nhiêu?"
"Phù lục nà bởi vì Thi Thần đạo tự hai ngàn năm trước luyện chế thành. Ta đồng cân vô tình ái giàu được, chửa chừng sử dụng, tiền tra nổi trên điển toi đơn vài thông suốt tin tức liên quan, còn thời phòng cố dạng là cố gắng nào, min cũng chẳng rõ.” Lão tôn giáo râu chuột nói.
Ngụy Tác hơi trầm ngâm đơn chốc, hỏi: "Hiện tại Đổng Thanh Y ở đâu?"
Lão tôn giáo râu chuột nói: "Vẫn ở trong suốt Thất Tinh thành.”
Ngụy Tác gật đầu, chả nói thêm gì, vung tay vạc ra đơn đạo hắc quang đãng hoá ra ngực lão tôn giáo râu chuột.
thế
Lão đạo râu chuột rùng mình, biểu lộ nét được giải thoát, điển tích tắc sau hả chớ đang hơi thở.
Theo lời lão tôn giáo râu chuột, lão hoàn tinh chả rõ thân thể phận chân thiệt của Ngụy Tác chớ rành thằng là kẻ phá hoại việc tốt của Hắc Sát tại địa lăng Thanh Phong lăng, tiền bởi lo lắng Cơ Nhã cầu xin trợ giúp từ người khác thành thử không tha tặng bất kỳ tu sĩ nè nối xúc cùng Linh Bảo tuồng Mạc chưởng quỹ. Nếu Ngụy Tác kém hơn thời thoả chết trong tay lão.
Vốn hiểu rành đạo lý khoẻ nổi yếu bại ngữ tu tôn giáo giới, Ngụy Tác chớ hề hấn mềm mỏng bụng đối xử cùng tu sĩ kiểu đó.
Lão tôn giáo râu chuột giàu tu vây Chu thiên cảnh tứ trọng, Thực máu pháp đao dừng xuất thắng huyết châu lệ nhiều oai hay cao hơn linh cấp trung giai pháp bảo.
Nhìn Thực máu pháp đao ánh lên đỏ quang quẻ sau lúc cuốn hút được khí tiết và chân nguyên ngữ lão tôn giáo râu chuột, Ngụy Tác thâu pháp biểu nào và hai tấm Yêu đua phù chẳng rành oai hoặc cố thể song tựa hầu thập phần hữu dụng lại. Trong tay gã còn thi thể lục cấp trung giai Hỏa yêu long.
Xong xuôi, Ngụy Tác đưa tay ngừng dồn một làn bạch nhan sắc tiên thiên chân hỏa, bao lấy đua dạng lão đạo râu chuột, trong mảnh khắc, thi thể hóa vách đơn túm tro.
"Thiên Nhất môn, Đông Dao được địa, Kim Thứu cung, Hắc Sát, một tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ quý trọng tọa trấn, chung quành lại có có tu sĩ Đông Dao đặng địa. Đến thời điểm, Đổng Thanh Y khẳng định sẽ mang thêm tu sĩ đến.” Lục bào lão đầu chui khỏi Dưỡng quỷ quán, nóng giọng: "Ngươi tưởng mình còn dịp hả?"hi ngu hơn hai trăm dặm, xịch sắc dốt quang đằng sau thoả hiện rõ.
Đạo xích nhan sắc độn quang đuổi kế thằng là một xích kim liên đài hoa đủ cho đơn người đứng, còn nhiên là Đổng Thanh Y kệ kim nhan sắc pháp y.
"Tiểu tử nà to mật thật.”
Thấy tiền tớ Đổng Thanh Y đuổi theo, khóe vá Ngụy Tác hé nụ cười lạnh.
Nếu hồi nào là với đuổi với Đổng Thanh Y là đơn tu sĩ Phân niệm cảnh Đông Dao đặng địa, tên đồng cân đang nác kiếm cách đào tẩu, chớ dạng coi Đổng Thanh Y vách con mồi.
Bất quá thiếu chủ của đại cán môn như Đổng Thanh Y thì số mệnh pháp biểu nướu hại giàu trong suốt tay khẳng định cao cấp hơn của trình tử tinh anh, Ngụy Tác tất nhiên không dám ngó thường.
"Xem ra là Địa hỏa tiên liên! Luyện hóa rồi nhiều dạng hình thành hỏa lẻ căn! Bằng không tu sĩ này lấy đặng đã chả giả dụ lẩn lén lút lút rời Thất Tinh thành, e bị ta đuổi kịp, hết truyền ních pháp trận cũng không dám sử dụng!"
"Hỏa linh căn cộng thêm phong tặng lẻ căn min sẵn có, sẽ là nhưng mà lẻ căn tu sĩ! Cả Thiên Huyền phứa lục không giàu mấy tu sĩ nhiều thiên phú hơn ta.”
Trong mắt Đổng Thanh Y đang đào lầm hột khiển xịch kim liên đài hoa đuổi kế Ngụy Tác ánh lên quang mang tham lam.
...
Thoáng sau, một đuổi đơn chạy thêm nổi năm, sáu mươi dặm nữa, thấy chỉ còn độ đơn kì hương nữa là bị đuổi kịp, Ngụy Tác nuốt nhanh mấy hòn Hồi chân đơn. Gã có chẳng thưa Hồi chân đơn, xơi như ăn đỗ rang cũng chẳng vách cuộn đề.
Đoạn tên thâu hỏa vân lại, lướt xuống khu rừng, cũng như dò phục kích lão đạo râu chuột, lấy ra mười mấy lá hoàng sắc trận kỳ, vung tay biến mẻ kỳ vách mười mấy tôn giáo hoàng quang, cắm ra nền cáu chung quanh.
Gã tía trí xong xuôi Kim khoa chống cự thạch trận, Đổng Thanh Y đứng trên xích kim liên đài hoa hẵng phai đến bên trên đít rừng.
"Ngươi không núp nổi đâu, chớ tránh phương diện nữa.”
Nhìn khu rừng tiền độ vài ba dặm ở dưới, Đổng Thanh Y dứt lại, thơ lạnh giọng.
"Vị huynh đài này, tại hạ không quen huynh đài song huynh đài đuổi theo là bởi vì cớ gì.” Ngụy Tác vào nét bị buộc buộc, trường đoản cú trong suốt rừng lướt ra.
"Ta chả biết ngươi nhưng mà chộ ngươi mua hai ngữ trong Thất Tinh thành.” Đổng Thanh Y mỉm cười thản nhiên: "Ta thích thú hai vật đó, lấy vào cho ta tính toán rồi tính.”
"Chuyện đó... " Ngụy Tác ra nét lạnh lùng, thân ảnh từ bỏ từ lui lại.
"Ta đuổi lâu như vậy, chẳng đang kiên nhịn nhục nữa, ngươi toan chạy thời chẳng trách mỗ nặng tay.” Đổng Thanh Y mắt lóe hàn quang, điều động khiển xích kim liên đài hoa xáp kề Ngụy Tác.
Thấy Đổng Thanh Y thoả triệt đặt bị dẫn nhử vào phạm quây Kim món chống cự thạch trận, Ngụy Tác vờ đò nghiến răng, móc vào hai phái Địa hỏa tiên liên.
"Địa hỏa tiên liên! Quả là quật này!" Mắt Đổng Thanh Y rực kim quang, tiền muốn nuốt chửng hai phái Địa hỏa tiên liên.
"Huynh đài hoa là người hiểu biết, dìm vào đèo lịch vật này, mỗ cũng nói thẳng tuột luôn.” Ngụy Tác giả bộ nghiến răng, "Tu tôn giáo giới xưa nay, biểu vật thục bay người nhiều thực lực, nếu như thiệt sức huynh đài cao hơn thời min cũng chẳng bởi vì cố gắng nhưng mà liều chết, chẳng đáng chút nào. Nhưng tu quây ngữ huynh đài hoa chả cao hơn min bao nhiêu, muốn lấy thắng thời ngại rằng phải lấy ra chừng chi khiến mỗ phục.”
Ngừng lại đơn chốc, tên nói tiếp, "Tại hạ có pháp biểu tiến đánh kích lẻ giai hè phẩm, cộng thêm pháp khí buồng ngự lẻ giai hạ phẩm. Chỉ cần huynh đài lấy ra thắng dạo giàu thể phá nổi, khiến ta từ bỏ dấn chớ thù được thời sẽ hai tay dâng lên. Chắc huynh đài hoa cũng không muốn đả găng? Đều là tu sĩ Chu thiên cảnh, dù được thì người còn lại chả cách này dám chắc tớ chớ tổn thương.”
"Thức thời vụ mới là tuấn kiệt, ngươi cũng là người thông hiểu minh.” Đổng Thanh Y mỉm cười đắc ý, đơn mảnh ngọc xanh nhỏ xíu từ tay áo y đi ra.
Đổng Thanh Y xòe mảnh ngọc xanh ra, đằng trên giàu phò văn đặc bặt như cọng trúc, dồn chân cựu vào thì thanh nhan sắc cương phung trong tích trữ nghẽn ngừng vách mấy chục cây thanh sắc dài tìm trước mặt. Vung nặng lên không, mấy chục thanh cương hủi trường lùng xẹt ra, xé chớ khí ràn rạt, văng bay cả trăm trượng.
"Pháp biểu nào là là Thanh cương phiến, pháp bảo vách danh của Thanh Trúc chân nhân xưa kia, lẻ giai trung phẩm, mi thấy ráng nào?" Thể hiện giờ xong, Đổng Thanh Y hỏi Ngụy Tác.
"Vật nào là mục tiêu thi hài là linh giai trung phẩm pháp bảo.” Ngụy Tác tỏ bày nét nhan sắc mặt khó coi, "Chỉ là cùng pháp biểu nào chớ cách nè khiến mỗ diệt trừ để tín phục, chả giàu pháp khí nướu hại phòng ngự, huynh đài cũng không chống xuể lẻ giai pháp biểu ngữ ta tiến đánh kích.”
"Muốn cứu Cơ Nhã với Hàn Vi Vi, thậm chí gặp xuể Cơ Nhã là bất khả thi.” Ngụy Tác cũng cười lạnh, "Bất quá Đổng Thanh Y dò trước ở Thất Tinh thành hẵng chọc ra ta, min chả dạng đặt y thỏa mãn. Hắn cũng mới giàu tu quây Chu thiên cảnh tứ trọng, giả dụ mỗ giết hắn, thơm sự sẽ thành tro nhỉ?"
"Ngươi muốn giết Đổng Thanh Y?" Lục bào lão đầu cười lạnh, "Ta hả nói cùng ngươi, tu sĩ tựu thành thử lục thân bất nhận, giả dụ mỗi một ngày mày đều giữ thái cỡ tìm kiếm cách thâu nướu trường đoản cú người khác, mau chóng đề pa thăng tu quây mà lại nghĩ viện pháp làm thịt người nháy của, việc nè còn chấp dìm được, các cán món đấy đều là tử đối đầu của ngươi, mi mà lại bị vạc giác, chúng sẽ chả hề lưu tình yêu giết ngươi. Nhất là Kim Thứu cung Lý Hồng Lân và Đổng Thanh Y rắn chắc hờn mi đến ngữ muốn xé vách vạn mảnh, thành thử làm thịt cả chúng. Bất quá mi muốn tầm cách cứu người chứ chớ giá như thuần túy muốn làm thịt đối xử đầu để thâu lợi thời mỗ khuyên mày thành thử mặc kệ thây kệ mọi rợ sự, an an lòng tâm bỗng phá tới Phân niệm cảnh, nhé theo min sắp tập phăng tìm kiếm bảo vật, thịt thương thích tu luyện là được. Vốn việc nghĩ cách cứu người nhiều giàu nắm kị, chiêm bao thúc, tương đang cùng bị đối đầu dắt mũi, thậm chấy nếu giao thủ với đối xử thủ khoẻ hơn mình nhiều. Thuần túy định làm thịt đối xử chôm chiếm bảo, thì chả nhiều gì mộng thúc, có có chọn lựa, hành ta sự càng an toàn.”
"Lão đầu nói rất nhiều lý.” Ngụy Tác nheo mắt lạnh giọng: "Trước việc nào ta đang nhiều nắm kị. Ta tiền trông Đông Dao xuể địa thiếu chủ cựu tiền có tu vây Chu thiên cảnh tứ quý trọng chẳng chịu ngồi yên, rỗi hơi cũng tới Thất Tinh vách tìm kiếm vui. Đông Dao nổi địa chớ nếu còn chuẩn mực bị việc vui mừng hả, min sẽ khiến chúng biến thành chuẩn mực bị tang sự!"
...
Sáng hôm sau, đổi sang hắn phủ phục khác thành một thanh sam đứng tuổi văn sĩ, Ngụy Tác cỡi phi độn pháp biểu hình lá liễu của lão đạo râu chuột lướt khỏi Tiểu Dạ sơn.
Bay được ngoài Thiên sườn cách Thanh Phong lăng hai, ba trăm dặm, Ngụy Tác cẩn cật thu pháp bảo lại rồi cũng chẳng dùng bạch ngọc hạc, nhưng mà đua triển Hỏa Vân dốt pháp.
Trên thinh chớ rực lệ đơn làn mây lửa khiếp nhân xốc phọt chạy bên Thanh Phong lăng, mãi tới khi tới đằng ngoài Thiên khung kề lăng, gã mới dứt thi triển Hỏa Vân thần pháp, nuốt mấy hòn Hồi khí đơn táp xuống, dựa vào đôi Phong vân lý dưới chân, trường đoản cú từ vào trong bụng núi giàu bố trí pháp trận.
Thân hình nhỡ ra rã biến, không chật nửa xơi chè sau, lan truyền nhồi pháp trận lóe lẻ quang, Ngụy Tác bước vào khỏi lan truyền ních pháp mẻ của Thất Tinh thành.
Ra khỏi truyền tống pháp trận, thân thể tên hơi lắc lư, rõ ràng từ bỏ Thanh Phong quẳng về Linh Nhạc thành, rồi từ Linh Nhạc thành lan truyền ních đến Lạc Nguyệt thành, rồi lại truyền tống tới Thất Tinh thành, liên trần sử dụng hai truyền tống pháp mẻ cự ly xa và một truyền ních pháp sứt chống cự ly gần thoả dải đại hạn, khiến tên khó chịu.
Nhưng tên tiền hơi dứt lại rồi phăng vào Thất Tinh thành, ra vẻ dò trước hết vào thành, lỡ bay vừa ngắm nghía nghía.
Đi như vậy chưa hẹp bán canh giờ, một tu sĩ cấp thấp khoảng hai mươi tuổi, tu vi Thần hải cảnh lưỡng trọng, kệ lam nghỉ vải vóc bố, ngó cực kì kỳ lẹ nhẹn, thập phần cung kiếng tới trước phương diện gã.
Trao đổi mấy câu, thằng moi vào một hòn hè phẩm linh thạch tiễn cho tu sĩ cấp thấp đó.
Y luôn hớn hả phai trước dẫn đường, tiễn tên ra một khách khứa sạn có yên tĩnh thất tu luyện.
Ngụy Tác mướn phòng ở khách sạn, tu sĩ gấp thấp nào là lại càng hoan hở bay ra.
Đoạn hắn lùng một tu sĩ thiệt thà, tu vây đang thấp hơn, đồng cân Thần hải cảnh nhất trọng, phăng vào khách sạn, tới phòng Ngụy Tác.
Tu sĩ gấp thấp Thần hải cảnh lưỡng coi trọng rời phai đang hai ngày nối tiếp đó tu sĩ Thần hải cảnh nhất trọng thời căn cứ ở lỳ trong suốt buồng Ngụy Tác.
Trưa hai ngày sau, tu sĩ cấp thấp Thần hải cảnh lưỡng trọng cực kì kỳ hưng phấn đi tới khách khứa sạn gõ cửa phòng, nói đồng Ngụy Tác trường đoản cú yên tĩnh thất đi ra: “Hắn tới rồi.”
...
Một tu sĩ trẻ tuổi kệ thây kim nhan sắc pháp nó cười bán miệng thơ lóng bước trong suốt đơn ngõ nhỏ.
T sĩ trẻ tuổi này mày lùng mắt sao, dòm thập phần cùi lưu anh tuấn, chính thị thị Đông Dao nổi địa thiếu chủ Đổng Thanh Y.
Đột nhiên, tình cảnh ở một phòng dãy mép đàng khiến y nhíu mi đấng lại.
Bày hàng là một tàn tu gấp thấp Thần hải cảnh nhất trọng trông đại kỳ thực thà, còn một que sam văn sĩ tu vi Chu thiên cảnh bình tĩnh nhưng cực chóng thu hai mảnh hồng đỏ ra ngực, giả mấy viên lẻ thạch xong, thanh sam văn sĩ dựa hồ đang hỏi lụi tu gấp thấp đi đèo lịch hai cữ ngộ mua, tính toán giàu đang nữa không.
Tựa hồ chua ý chộ Đổng Thanh Y còn nhìn, que sam văn sĩ xuôi tay cầm cố hai tía ngữ lên xem, rồi như chẳng có hứng thú thú, quay người phai vào đơn ngõ bé cạnh đó.
Thanh sam văn sĩ chóng chóng qua mấy con ngõ rồi ra đơn xếp thị đông đúc, đoạn lanh nhanh vào khỏi cửa thành, lao chóng khỏi thành.
Rời Thất Tinh thành mơ hơn mười dặm, dưới chân thanh sam văn sĩ hốt nhiên nhiên dấy lên hỏa vân, lướt phai sứ nhanh.
Thoáng sau, cách sau lưng tên chả xa rực lên một tôn giáo nhích nhan sắc thần quang, tốc chừng đang cao hơn que sam văn sĩ.
"Đổng Thanh Y, chẳng để mỗ thất vọng.”
Thanh sam văn sĩ nhấn vào xích nhan sắc dốt quang quẻ mà lại không hề tỏ vẻ kinh hoảng nhưng mà thông tõ ra hưng phấn, khẽ lẩm đệ trình rồi liều mệnh lao chạy phía ngược hướng Thất Tinh thành.
Người còn đua triển Hỏa Vân độn, tất nhiên là Ngụy Tác.
Đi lên trường đoản cú khâu thang lụi tu cấp thấp thành ra gã hiểu rõ, cùng tu sĩ Thần hải cảnh nhất lưỡng trọng nhưng giàu dịp tầm mấy chục viên hạ phẩm linh thạch, cực kì đối xử sẽ phạt cuồng, sẽ kiếm mọi cách tìm linh thạch. Nên thằng tầm một tu sĩ dòm giàu vẻ chóng nhẹn, nhờ đào lẫn hột tra tin tức nghĩa là bay Đổng Thanh Y. Quả nhiên, tu sĩ gấp thấp nào là tầm thắng tin cậy tức bay Đổng Thanh Y.
Đoạn tên và tu sĩ thiệt thà đó diễn kịch cho Đổng Thanh Y xem.
Hai mảnh đo đỏ đó là Địa hỏa tiên liên.
Với kiến thức ngữ Đổng Thanh Y, dầu chớ cách này dấn ra Địa hỏa tiên liên, cũng nhìn vào hai vụt đấy bất phàm.
Gã diễn kịch quá đạt nên Đổng Thanh Y trái nhiên đuổi theo.
Hiện tại thằng nắm ráng càng xa Thất Tinh vách càng tốt, để lúc động thủ, Đổng Thanh Y giàu thó khúc truyền tin, tu sĩ lợi hại của Đông Dao thắng địa cũng chớ thể tới ngay.
Trước khi tên luôn coi an tuyền là quan lại coi trọng nhất, đối với nhân quật nhiều búi cảnh như Đổng Thanh Y , gã liền tìm kiếm mọi rợ cách lánh va chạm, đang bây giờ tại nó biến thành con mồi ngữ gã. Từ buổi quyết toan giết Đổng Thanh Y, phong cách hành ta sự của tên thoả thay đổi căn bản. Lục bào lão đầu lại càng hân thưởng xắt độ nè của gã.
Sau khi đàm luận đồng lục bào lão đầu, Ngụy Tác càng lĩnh ngộ rằng tán tu cũng nhiều ưu thế. Tán tu chả nhiều sơn môn, đệ tử chả dạng rũ vứt như bừa bãi cán môn, đi đâu cũng được, thường xuyên cả cồn phủ cũng giàu dạng tang vách nơi tạm thời ẩy thân, chớ công xuể thời chạy.
Hiện tại Ngụy Tác càng hồi càng xăm thân thể phận lụi tu rất giàu chỉ quân này.

No comments:
Post a Comment